Con sói câu cá
CON SÓI CÂU CÁ
Có một con sói già, mỗi ngày đều thấy con mèo mướp câu cá ăn, trong lòng rất lấy làm ngưỡng mộ.
Một hôm, sói già nói với mèo mướp: “Tiểu đệ mèo, mỗi ngày em câu cá ăn nhất định là thơm ngon ? Anh đây cũng muốn ăn cá, em có thể dạy anh cách câu cá chứ ?”
Mèo mướp nói: “Được chứ, bây giờ anh moi trên mặt băng một cái lỗ, sau đó đem cái đuôi bỏ vào trong nước, cá sẽ đến cắn cái đuôi của anh, đợi khi anh đem cái đuôi lên thì cá sẽ theo đó mà lên theo,” con sói già nghe xong thì rất phấn khởi, trong lòng nghĩ câu cá sao mà dễ dàng quá vậy !
Sáng sớm ngày hôm sau, sói già lấy cục đá moi một cái lỗ trên tảng băng, và nhanh chóng bỏ cái đuôi vào, qua một lúc sau, nó cảm thấy cái đuôi hình như bị con gì cắn, thế là nó kéo cái đuôi lên, quả nhiên câu được một con cá, nó lại tiếp tục bỏ cái đuôi vào trong nước, trong bụng nghĩ: lần này mình phải câu nhiều một chút.
Qua một lúc sau, nó cảm thấy hình như lại có con gi cắn cái đuôi của nó, nhưng sói già không chịu kéo cái đuôi lên, mà là im lặng đợi cho nhiều cá đến. Không lâu sau đó, lại có con gì đến cắn cái đuôi của nó, lần này lão sói cũng không kéo cái đuôi lên, nó muốn câu nhiều cá một chút, lão sói tính toán trong bụng: “Nếu được nhiều cá mà ăn không hết thì ướp lạnh để sau này ăn.” Cho nên nó ngồi ở đó không dám động đậy, thời gian qua mau từng phút từng phút, cái đuôi của lão sói dần dần bị băng kết đông lại mà nó cũng không biết.
Sau cùng, khi lão sói muốn kéo cái đuôi lên, nhưng sao lại kéo không lên được nhỉ ? Nó chỉ còn cách là dùng hết sức toàn thân liều mạng giãy giụa, sau đó chỉ nghe một âm thanh “bựt”, cái đuôi của sói già bị kéo mạnh nên đứt đôi, vì nó tham lam nên cuối cùng chỉ được một con cá, nhưng vĩnh viễn mất đi cái đuôi dài của mình.
Gợi ý:
Các em thân mến,
Làm người không thể có cái tâm quá tham lam, chỉ cần có thể tích lũy một chút, trân trọng từng cái thu hoạch nhỏ, thì cuối cùng có thể đạt được cái mà mình muốn.
Có những em tham ăn dù ăn đã no rồi, nên đau bụng làm hại bản thân và cha mẹ lo lắng; có em ham chơi nên không chịu học hành, kết quả là học hành không tiến bộ thua kém chúng bạn; có em quá ham học mà không có giờ giải trí, không thích tập thể dục thể thao, kết quả là mang bệnh làm cho thân thể suy yếu.v.v…
Đừng thái quá và cũng đừng bất cập quá, người lớn họ hay nói như thế, có nghĩa là đừng có ham ăn quá mà cũng đừng có không thèm ăn gì cả, nhưng luôn biết phải ăn uống cho có điều độ là hợp phép vệ sinh, thế là thân thể khỏe mạnh và tinh thần vui tươi.
Con sói già vì tham lam muốn câu được nhiều cá, mà quên mất băng giá sẽ đông lại dính luôn cái đuôi đẹp của mình, kết quả cái đuôi bị đứt. Cũng vậy, nếu các em quá ham chơi quên học hành, quá tham ăn khi đã no bụng, quá ham học mà quên hết mọi chuyện chung quanh, thì cuộc sống của các em sẽ không còn thú vị nữa, bởi vì các em không phải là người máy chỉ biết hoạt động theo sự lập chương trình của các nhà khoa học, nhưng các em là các thiên thần nhỏ của Chúa, của cha mẹ và của người lớn.
Các em thực hành:
– Biết phân chia thời khóa biểu hợp lý trong ngày, và quyết tâm thực hiện thời khóa biểu ấy.
– Biết chế ngự tính bốc đồng ham chơi của mình.
– Điều mà các em nên thực hành luôn mãi chính là cầu nguyện với Đức Chúa Giê-su.
—————
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(dịch từ “câu chuyện nhỏ, đạo lý lớn” và viết suy tư)